Hôn Nhân, Cuộc Sống

Các chương trình cấp văn bằng trực tuyến: Cách phân biệt tốt xấu hay dở

Sunday, 25/11/2012 - 10:10:35

Bà Kelsey Shehee cung cấp một số điều chỉ dẫn có thể giúp sinh viên phân biệt rạch ròi tốt xấu hay dở nơi một chương trình như vậy trên mạng Internet.

Các trường đại học trực tuyến lâu nay bị chỉ trích vì nhắm thu lợi nhuận trước, dạy sinh viên sau; một số trường đã bị kiện cáo vì tự quảng cáo giới thiệu không đúng hoặc gian lận. Các chuyên gia nói rằng để tránh bị lừa đảo, các sinh viên cần phải là những người tiêu thụ thành thạo sáng suốt, và nên tìm hiểu nghiên cứu cho kỹ trước khi ghi danh tham gia một chương trình học trực tuyến để lấy văn bằng đại học. Bà Kelsey Shehee cung cấp một số điều chỉ dẫn có thể giúp sinh viên phân biệt rạch ròi tốt xấu hay dở nơi một chương trình như vậy trên mạng Internet.

1. Chương trình được chính thức công nhận
Cũng giống như một con dấu đóng vào để chấp thuận, chuyện được chính thức công nhận (accreditation) sẽ cho các sinh viên biết rằng một trường hoặc một chương trình cấp bằng nào đó có đáp ứng hay không những tiêu chuẩn về giảng dạy học hành. Chuyện ấy cũng cho những nhà tuyển dụng biết rằng những sinh viên tốt nghiệp một chương trình như vậy có chắc được chuẩn bị chu đáo hay không, để bước vào lực lượng lao động.
Bà Janet Moore, giới chức chính yếu về kiến thức tại Sloan Consortium, một tổ chức chuyên nghiên cứu về giáo dục trực tuyến, khuyên: “Nếu bạn thực sự muốn có một sự chứng nhận tư cách để kiếm một việc làm, thì xác suất an toàn nhất là hãy theo học tại một trường được chính thức công nhận ở địa phương”. Mặc dù hầu hết các trường đại học đều liệt kê ra những giấy tờ cho thấy nhà trường được chấp thuận công nhận chính thức, trên trang Web của trường, nhưng những các sinh viên cũng nên đích thân tìm hiểu, để bảo đảm rằng những thứ giấy tờ công nhận trường ấy đều là là hợp lệ.
Có một số trường khoe ra những thức giấy công nhận giả, từ những tổ chức ma hoặc những tổ chức không mấy nổi tiếng, chuyên chứng thực công nhận các trường, theo lời khuyến cáo của bà Anne Johnson, giám đốc nhóm tranh đấu vận động Campus Progress. Chẳng hạn, có một nhóm xưng là Hội Đồng Công Nhận Cho Giáo Dục Từ Xa (Accrediting Council for Distance Education) tự nhận là một “tổ chức chuyên công nhận tư cách giáo dục được quốc tế thừa nhận, có tính cách độc lập và tư nhân”, nhưng tổ chức này lại không được công nhận bởi Hội Đồng Đặc Trách Công Nhận Đại Học (Council for Higher Education Accreditation), hoặc bởi chính Bộ Giáo Dục Hoa Kỳ.
Công cụ College Navigator trên trang mạng của Bộ Giáo Dục cho phép các sinh viên kiểm chứng tư cách được công nhận chính thức của bất cứ trường nào họ đang muốn tìm hiểu, cũng như kiểm tra lại những điều thiết yếu: các tỉ lệ tốt nghiệp, các tỉ lệ giữ được sinh viên, và các tỉ lệ sinh viên không trả được nợ nơi những khoản tiền do sinh viên vay để đi học.

2. Chương trình học và các tín chỉ
Trước khi ghi danh tham dự một chương trình học lấy văn bằng trực tuyến, các sinh viên nên kiểm chứng lại xem những tín chỉ (credit) mà họ lấy có thể chuyển sang cho một trường đại học khác được hay không, nếu họ chuyển đổi các chương trình. Nếu những tín chỉ ấy không thể chuyển sang như vậy được, thì các sinh viên nên tự hỏi: “Tại sao?”. Lý do có thể là vì những trường đại học khác không coi các chương trình giảng dạy ấy là đáp ứng được những tiêu chuẩn giảng dạy học hành của họ.
Bà Moore khuyên các sinh viên cũng nên hỏi về tín chỉ cho những lớp trước đó. Bà nói thêm: “Nếu bạn bỏ ngang đại học trong năm 1990, trong năm thứ ba đại học của bạn... thì bạn sẽ bị mất đi hay không những tín chỉ ấy hay không? Hoặc bạn có thể tiếp tục bắt đầu lại từ nơi bạn rời bỏ hay không?”.
Bà Moore nói rằng có một lãnh vực khác mà các sinh viên cũng nên tìm hiểu, đó là thời biểu dành cho một chương trình học lấy văn bằng trực tuyến mà họ đang xem xét. Chẳng hạn, các lớp phải học để lấy một văn bằng trực tuyến về ngành kỹ thuật tin học điện toán cần phải dạy cho các sinh viên những năng khiếu thực tế mà họ cần có trong lãnh vực ấy, chẳng hạn như những hệ thống vận hành và những loại ngôn ngữ lập trình đang được nhiều người cần.

3. Các dịch vụ hỗ trợ
Việc lấy một tấm văn bằng trực tuyến không loại bỏ nhu cầu cần có sự hỗ trợ học hành. Thực vậy, trong đa số trường hợp, nó làm gia tăng như cầu đối với những dịch vụ như vậy, theo các chuyên gia cho biết. Ông Chris Caywood, giám đốc các dịch vụ trực tuyến tại DeVry Inc. - công ty này điều hành một số trường vì lợi nhuận, trong đó có trường đại học DeVry University và trường đại học y tá Chamberlain College of Nursing - đưa ra những câu hỏi: “Mức độ hỗ trợ ra sao? Ai sẽ giúp bạn ngày đầu tiên, tuần đầu tiên, hay khi bạn cần tới?”.
Các sinh viên muốn bảo đảm rằng chương trình lấy văn bằng trực tuyến của họ sẽ giúp cho họ bước vào, hoặc tiến thân, trong lãnh vực nghề nghiệp mà họ lựa chọn. Ông Caywood nói: “Tôi sẽ hỏi nhiều câu khó về chuyện các dịch vụ giúp tìm việc ấy trông ra làm sao. Phải chăng chúng tôi đang hỗ trợ cho bạn không những trong việc thành đạt học hành, mà ngay cả khi bạn muốn kiếm được chỗ làm kế tiếp thì ra sao đây?”.
Bằng cách nêu ra những câu hỏi khó như vậy, các sinh viên trực tuyến cũng có thể biết được một trường nào đó đáp ứng như thế nào đối với những nhu cầu của họ. Nếu những tin tức về các dịch vụ hỗ trợ đều không có sẵn trên trang mạng của một trường, hoặc nếu các sinh viên phải vất vả mới có được những câu trả lời khi họ gọi điện thoại tới, thì chương trình ấy có thể đang tìm cách giấu giếm một chuyện gì đó, theo bà Johnson của Campus Progress cho biết. “Nếu bạn không kiếm ra được một ai đó để hỏi về việc họ cho ý kiến cố vấn về chuyện học hành, hoặc về các dịch vụ giới thiệu nghề nghiệp, thì tôi nói rằng đó chính là một thẻ đỏ cảnh cáo to tướng”.
Còn có một thẻ đỏ khác nữa, đó là các chuyên viên cố vấn xông xáo về chuyện tiền tài trợ sinh viên vay để đi học. Các sinh viên cần phải bảo đảm rằng họ hiểu rõ hoàn toàn về chương trình tài trợ học hành của mình, trước khi ký tên vay nợ, và cần phải coi chừng xem các trường có ép họ phải vay tiền hay không, để theo học chương trình lấy văn bằng trực tuyến – đặc biệt là những khoản vay tiền tư nhân, theo bà Johnson nhắc nhở thêm.

4. Những con số thống kê

Những dữ liệu như các tỉ lệ sinh viên tốt nghiệp, hoặc các tỉ lệ sinh viên không trả nợ, đều có thể cho các sinh viên biết nhiều chuyện về một trường nào đó, theo bà Moore của Sloan Consortium cho biết.
Một mức tỉ lệ thấp về số sinh viên tốt nghiệp có thể chỉ ra cho thấy rằng chương trình ấy không có được một sự hỗ hợ mạnh mẽ về chuyện học hành dành cho các sinh viên, và một mức tỉ lệ cao của số lượng những sinh viên không trả được nợ có thể là một tín hiệu cho thấy có tình trạng cố vấn kém cỏi về vấn đề tài trợ cho sinh viên vay.
Những mức tỉ lệ thấp về số người kiếm được việc làm có thể đưa ra một tấm thẻ đỏ báo động về cơ quan phụ trách các dịch vụ nghề nghiệp của một trường, hoặc cho biết rằng trường ấy thiếu một cơ quan như vậy, và cũng có thể gợi ý cho thấy một vấn đề lớn hơn: nhà trường này chỉ là một xưởng cấp văn bằng. Những loại trường như thế cho xuất xưởng những sinh viên tốt nghiệp với những tấm văn bằng nhẹ ký đối với những người chủ tuyển dụng, vì những trường ấy có chương trình phẩm chất kém hoặc thiếu sự công nhận hợp lệ chính đáng.

Viết bình luận đầu tiên

MỚI CẬP NHẬT