Chuyện Việt Nam

Con vừa tròn 1 tuổi, tôi nộp đơn ly hôn, khiến chồng sững sờ vì câu nói vô tình trước cửa phòng sinh

Monday, 24/06/2024 - 11:31:48

Tôi không thể nào ngờ, một người đàn ông luôn tỏ ra phóng khoáng như chồng mình, lại thốt ra câu nói đó.

Divorce

Một năm trước, tôi bước vào phòng sinh với cơn đau bụng quằn quại do vỡ ối sớm. Có lẽ do tôi đã làm việc quá sức trong suốt thời gian mang thai. Bác sĩ lập tức đưa tôi vào phòng sinh và hỏi chồng tôi: "Anh có đồng ý tiêm thuốc giảm đau cho vợ không?". Tôi đã hy vọng anh sẽ đồng ý và ký tên ngay lập tức, vì tôi đã chịu đựng quá nhiều đau đớn.

Chồng tôi làm việc cho một công ty nước ngoài, thu nhập cao và chi tiêu thoải mái. Khi còn yêu nhau, anh thường đưa tôi đi ăn ở các nhà hàng cao cấp, tặng những món quà đắt tiền. Để lấy lòng bố mẹ tôi, anh không ngần ngại chi hàng chục triệu đồng mua tủ lạnh mới tặng. Anh hứa hẹn sau khi cưới sẽ giao toàn bộ tiền bạc cho tôi quản lý, để tôi tự quyết định chi tiêu cho hai bên gia đình. Một người đàn ông như vậy khiến tôi không thể không đồng ý lời cầu hôn chỉ sau 6 tháng yêu nhau.

Tuy nhiên, sau khi kết hôn, chồng tôi dần thay đổi. Anh yêu cầu tôi tiết kiệm chi tiêu, mỗi tháng gửi về cho bố mẹ chồng 4 triệu (gần $200) và chỉ gửi cho bố mẹ tôi 2 triệu (gần $100) vì họ có lương hưu. Anh tính toán từng bữa ăn, thậm chí yêu cầu tôi mua thực phẩm giảm giá sau 20h để tiết kiệm. Sự keo kiệt của chồng khiến tôi không khỏi ngỡ ngàng.

Trong thời gian mang bầu, tôi không được ăn uống thoải mái. Thèm sầu riêng nhưng chỉ dám than thở với bố mẹ. Khi mẹ mua cho tôi một quả để thỏa mãn cơn thèm, tôi cảm thấy biết ơn vô cùng. Đến đồ đạc đi sinh, chồng tôi cũng tự chọn những thứ tối thiểu, luôn viện cớ tiết kiệm cho tương lai của con.

Khi con tròn 1 tuổi, tôi quyết định đưa đơn ly hôn khiến chồng ngỡ ngàng. Tất cả bắt đầu từ câu nói vô tình của anh trước cửa phòng sinh: "Đàn bà ai mà không sinh đẻ, cần gì phải tiêm thuốc đó. Có đau thì mới đẻ được chứ?". Câu nói ấy khiến tôi chết lặng.

Trong một năm chăm con, cuộc sống của tôi không cải thiện. Dù tiền bạc dư dả, chồng không cho phép tôi chi tiêu thoải mái. Anh ta còn giành quyền quản lý tài sản, viện cớ tôi chỉ ở nhà chăm con. Tôi phải dùng tiền túi để chi tiêu và đối mặt với sự kiểm soát của anh.

Hôm qua, tôi đưa đơn ly hôn và yêu cầu chồng ký. Anh ta sững sờ và hỏi: "Bị hâm à?". Tôi bình tĩnh nhắc lại chuyện ở phòng sinh và những vấn đề liên quan đến tiền bạc. Tôi có thể cùng anh chịu đựng khó khăn nhưng không thể chịu được sự keo kiệt và coi thường nỗi đau của vợ. Anh trách tôi ích kỷ, không nghĩ đến con cái và tương lai. Giờ anh không chịu ký đơn, còn tôi không thể sống trong môi trường thiếu thốn này. Tôi nên làm gì để tốt cho cả hai?

Trâm Anh TH

Viết bình luận đầu tiên

Advertisement

MỚI CẬP NHẬT