Cảm Niệm Giữa Đời

Độc ẩm, cho lòng ta thong thả với hoa lá, bình minh...

Saturday, 12/04/2025 - 06:39:55

Một mình uống. Một mình say. Thiên nhiên trộn với rủi may đời người. Một mình uống với thế thời. Buồn vui cũng đủ một hơi thở đều...

TT

Độc ẩm không phải là uống một mình – mà là uống cùng những điều chẳng thể gọi tên, chỉ có thể cảm bằng tâm. Là khi người ta đủ an yên để ngồi đối diện chính mình, đủ tĩnh lặng để thấy một chiếc lá rơi cũng có hồn, một ngụm trà cũng là một kiếp sống.

Cụ không cô đơn – cụ đang “độc ẩm”, một thứ tao nhã không cần người đối ẩm, bởi thiên nhiên đã là bạn. Hoa là tri kỷ, sông là tấm gương, mây là bạn đồng hành. Trong thế giới chậm rãi ấy, từng khoảnh khắc nhỏ bỗng trở thành vĩnh cửu.

Một buổi sáng yên bình, nơi góc sân đất đỏ, dưới tán hoa lê trắng ngần như mây vừa đáp xuống đầu hiên. Cụ già ngồi một mình bên bàn trà gỗ mộc, dáng chậm rãi nhấp từng ngụm như đang trò chuyện với chính thời gian. Không tiếng người, chỉ có tiếng nước sôi lách tách trong ấm, tiếng gió vờn cánh hoa rơi và xa xa là tiếng gà trống vang vọng nhịp sống của làng quê còn đậm mùi đất.

Sau lưng cụ là mái nhà đất cũ kỹ, nơi từng viên gạch dường như đã in dấu bao mùa nắng gió. Trước mặt là cả một bức tranh sơn thủy hữu tình – ruộng đồng xanh mướt, dòng sông lặng trôi và những rặng núi mờ xa như cổ tích. Mỗi hơi trà như hòa vào đất trời, như gạn lọc ưu tư, như gợi nhớ bao năm tháng lặng thầm đã trôi qua.

Bức ảnh ấy – là một giấc mơ của sự giản dị, của cuộc sống trọn vẹn từ những điều nhỏ bé. Để rồi ta chợt hiểu: hạnh phúc thật ra đôi khi chỉ là được ngồi yên, uống một chén trà, và để lòng mình thong thả giữa đất trời.

ST

Viết bình luận đầu tiên

Advertisement

MỚI CẬP NHẬT