Blog Tâm Sự

Không ngờ chồng tôi có thể thốt ra câu nói đó trong khi con trai đang ở tình trạng nguy kịch

Monday, 10/04/2017 - 03:40:49

Nói xong, anh đùng đùng ra về, bỏ mặc tôi và con trai ở lại.

Sau khi ly hôn chồng cũ, tôi ở vậy nuôi con được 2 năm thì quen anh. Tôi và anh làm cùng công ty, cả hai chúng tôi đều đã ly hôn. Anh nói anh ly hôn do vợ ngoại tình. Còn tôi không may lấy phải người chồng vũ phu, dù cố chịu đựng gần chục năm trời nhưng cuối cùng cũng không thể sống được.

Ngày ấy anh khá bận rộn nên thường xuyên gửi con cho tôi chăm. Con trai của anh cũng trạc tuổi con trai tôi nên chúng rất hợp nhau, tôi lại là người mến trẻ nên thân thiết với con trai anh tự bao giờ không biết. Rồi thấy con trai tôi gọi mẹ nên thằng bé cũng bắt chước gọi tôi là mẹ. Dần dần đứa trẻ ấy là cầu nối cho tôi và anh nên duyên vợ chồng.

Những ngày đầu về sống với nhau thật sự cuộc sống của chúng tôi rất hạnh phúc. Mọi chuyện bắt đầu từ năm nay, khi công ty của chúng tôi thanh lọc nhân viên và chồng tôi nằm trong số nhân viên bị sa thải. Anh đã rất sốc, hai vợ chồng làm cùng công ty nhưng anh bị đuổi việc còn tôi thì không. Điều đó dường như đụng đến lòng tự trọng của anh nên anh tỏ ra khó chịu với tôi.

Không ngờ chồng tôi có thể thốt ra câu nói đó trong khi con trai đang ở tình trạng nguy kịch - Ảnh 1.

Tôi không ngờ lần đò thứ hai, cuộc đời tôi vẫn là bi kịch. (Ảnh minh họa)

Anh bắt đầu giao du với những người bạn rượu chè bê tha, tôi đi làm tới tối khuya mới về thì bếp núc cũng lạnh tanh. Tôi nói anh tìm việc mãi anh mới đi xin làm cho một cửa hàng photocopy gần nhà. Nhưng mức lương mà anh nhận được ít hơn nhiều so với công ty cũ nên anh không mấy mặn mà với công việc này.

Tôi đi làm về có mệt nhưng cũng biết tâm lý anh đang không ổn định nên vẫn cố chu tất mọi việc từ việc nhà đến con cái cũng chỉ mong anh lại tìm được niềm vui trong công việc mới. Nhưng một thời gian sau chồng tôi vẫn chìm đắm trong rượu chè, cửa hàng photocopy cũng đuổi việc anh vì anh đi muộn về sớm, cả ngày chẳng làm chỉ ngồi chơi.

Lần này tôi không thể không nói vì thế tối đó chúng tôi đã cãi nhau. Đang còn cãi nhau ở trong nhà thì chị hàng xóm chạy sang nói con trai tôi chơi ở trước nhà thì bị xe ô tô tông phải. Chẳng biết gì nữa, vợ chồng chúng tôi vội vàng đưa con đến viện. Ngồi đợi ở dãy ghế trước cửa phòng cấp cứu tôi vừa cầu nguyện mong con tai qua nạn khỏi.

Không ngờ chồng tôi có thể thốt ra câu nói đó trong khi con trai đang ở tình trạng nguy kịch - Ảnh 2.

Qua chuyện này tôi mới biết chồng tôi là con người bụng dạ hẹp hòi đến thế. (Ảnh minh họa)

Con còn chưa ra, cô y tá đã đến chỗ chúng tôi và nói bố hoặc mẹ đi đóng tiền và làm thủ tục nhập viện cho con. Lúc này chồng tôi sửng cồ lên với cả y tá: "Tiền, lại tiền. Sao nó không chết luôn đi cho rảnh nợ, nhà này làm gì còn tiền cho nó". Bản năng của người mẹ trỗi dậy, tôi cảm giác lúc ấy mình không còn là mình nữa. Tôi xông vào đẩy anh và gào lên: "Anh ăn nói như vậy mà được hả? Anh cút đi. Anh không xứng cho con tôi gọi anh là bố". Thế là anh đùng đùng bỏ về mặc con trai tôi còn đang trong phòng cấp cứu.

Con trai tôi đến giờ đã qua cơn nguy kịch. Bác sĩ cũng nói sức khỏe cháu sẽ không sao nên tôi cũng đỡ lo phần nào. Chỉ có điều tôi không ngờ qua chuyện này tôi mới biết chồng tôi là con người bụng dạ hẹp hòi đến thế. Mấy ngày nay anh chẳng đến viện thăm con tôi lấy một lần, bạn bè đến hỏi tôi đều phải nói tránh đi là anh đi tìm việc. Nhưng sự thực là anh bỏ bê mẹ con tôi ở viện mấy hôm nay.

Tôi thất vọng quá, không ngờ người đàn ông tôi gửi gắm cuộc đời lại là một kẻ ích kỷ và thiếu trách nhiệm như thế. Tôi cũng đã nghĩ đến chuyện sẽ ly hôn nhưng đây đã là lần thứ 2 tôi lấy chồng. Nếu tôi ly hôn có phải người đời sẽ dị nghị lắm không?

Nguồn tin từ Báo afamily 

Viết bình luận đầu tiên

Advertisement

MỚI CẬP NHẬT